Làm thế nào khi con khóc thét trong siêu thị
Phần 1: Mẹ Tây xử lý ra sao
“Làm thế nào khi con khóc thét trong siêu thị” đã trở thành chủ đề được nhiều bà mẹ quan tâm và đưa ý kiến bình luận trên trang web babycenter.com. Báo Phụ Nữ tổng hợp lại một số ý kiến để các bậc phụ huynh cùng tham khảo.
Một phụ nữ chia sẻ câu chuyện: “Tôi không có tiền thuê người trông trẻ nên tôi thường đưa con gái đi siêu thị cùng. Một lần khi tôi chọn được chiếc quần Jean ưng ý thì con tôi bắt đầu đá, la hét và cong lưng để phản đối. Tôi đã phải xếp hàng khá lâu mới đến lượt, thế nên, tôi đã để con khóc cho tới khi tôi chọn đồ xong.Rất nhiều ánh mắt nhìn tôi như muốn nói: “Con cô khóc kìa, sao cô không dỗ nó đi”, hay, có người lại nhìn tôi như thể tôi đang làm gì đó gây nên khó chịu khủng khiếp. Các bạn có đồng ý với cách xử sự của tôi không? Và các bạn có cách khác hay hơn không?
Trẻ mè nheo đòi mua thứ mình thích |
Ngay khi câu
chuyện được chia sẻ, rất nhiều các mẹ vào bình luận, chia sẻ kinh nghiệm.
1. Tôi có sáu đứa con. Các con tôi đều là những đứa
trẻ khá nghịch và hiếu động. Tôi đã từng gặp rất nhiều rắc rối vì chúng. Sau
đó,tôi đã nghĩ ra một cách. Đó là sau khi con quấy, tôi nói với các con rằng việc
gây ồn ào nơi công cộng là không đúng và các con sẽ không được đi cùng mẹ nếu
còn như vậy.
Khi con tái phạm,
tôi lập tức rời khỏi cửa hàng/ siêu thị và quay xe về nhà. Hãy để con bạn biết
hành vi như vậy sẽ không được chấp nhận và bao dung khi đi mua sắm hay bất kỳ
đâu. Thêm nữa, cần cho con biết không ai thích một đứa trẻ hay la hét và khóc
nhè hoặc đưa anh/chị/em ngoan hơn của con đi cùng. Hoặc bạn nên lựa chọn một thời điểm mà con bạn
không dễ quấy như không nên tranh thủ đưa con đi mua đồ vào giờ dùng bữa hoặc
giờ ngủ của con. (Gail Miller)
2. Tôi đồng ý với bạn việc để cho con khóc. Tôi
có bốn đứa con và chồng tôi rất bận rộn. Tôi phải làm nhiều việc nhà nên bọn trẻ
dù muốn hay không vẫn phải đi cùng tôi. Chúng phải học cách cư xử ngoan hơn khi
phải xếp hàng hoặc chờ đợi lâu. Bạn hãy nói với con rằng ngay cả người lớn cũng
rất mệt mỏi và cáu vì chờ đợi nhưng đó là quy tắc, văn hóa nơi công cộng và
chúng ta phải tuân theo nếu muốn mua đồ. (Angela)
Các con cần hiểu về văn hóa công cộng |
3. Tôi đã giảng dạy về văn hóa nơi công cộng và đưa ra quy tắc để các con sẵn sàng…ngoan. Tôi không bao giờ cho phép các con khóc hay la hét khi đi siêu thị mà không bị khiển trách hoặc phải biết cách sửa chữa. Bạn không nên cho con đi mua sắm mà không quản lý được con. Mọi người đều là khách hàng và đều bận rộn, chứ không chỉ có mình bạn ở đó. Xin lỗi vì tôi đã nói vậy. (Anna)
4. Tôi có hai
con nhưng số lần tôi giận dữ với con ở siêu thị đếm được trên đầu ngón tay. Ở
nhà, con muốn khóc hay dỗi bao nhiêu thì tôi cũng bỏ qua. Tôi chẳng quan tâm, trẻ
con khóc và hét là điều bình thường hoặc dỗi chán con tôi tự nín. Sau đó, khi
cho con ăn, tôi mới nhắc lại vụ quấy khóc và chỉ cho con hiểu điều con đã làm
khiến tôi buồn như thế nào. Con khóc và la hét khi tôi mua quần áo ư? Tôi không
biết mình sẽ cư xử như thế nào. Vì tôi hầu như không đưa con đi mua quàn áo
cùng. Chồng tôi rất bận nhưng tôi và chồng thường sắp xếp lịch để anh giúp tôi
trông con khi tôi đi mua sắm riêng.
Nếu con bạn quấy
như vậy, bạn đừng nên thỏa hiệp, con sẽ nghĩ rằng chúng đã thắng và sẽ làm tới
hoặc lần sau sẽ tái diễn. Với những hàng hóa khác, tôi vẫn đưa con đi cùng. Khi
con khóc, tôi không dỗ hay nhìn con, nhiều lúc tôi chỉ mong rằng con hãy mau
nín thôi. (Mary)
5. Trẻ rên rỉ hoặc
rơi vài giọt nước mắt thì tạm được chứ khóc thét là chuyện hoàn toàn khác. Lần
sau, bạn có thể đặt chiếc quần xuống đưa con đi ăn và giải thích cho con hiểu rằng
không được phép giận giữ ở nơi công cộng. Ngày tôi còn nhỏ, tôi đã đòi hỏi và
quấy khóc khi đi cùng mẹ. Khi mẹ tôi cố dỗ dành tôi bằng việc băng qua đường
mua thứ tôi thích, mẹ tôi đã qua đời vì tai nạn giao thông. Bạn có thể kể với
con bạn câu chuyện của tôi. (Tyz)
6. Con gái tôi cũng
từng như con bạn. Lúc đó, quá bối rối, tôi chỉ biết nói lời xin lỗi với người tỏ
thái độ với tôi và con. Tuy nhiên, tôi không thực sự thoải mái. Họ không ở
trong hoàn cảnh của tôi nên họ không thể hiểu được. Sau đó, tôi mỉm cười, chào và
đưa con đi chỗ khác. (Emma)
7. Lần ấy, con
gái bốn tuổi của tôi khóc thét, giận dỗi khi con muốn vài thứ mà tôi không mua
được hết. Sau lần đó, mỗi lần đi siêu thị, tôi và con có giao kèo trước rằng
con sẽ mua món đồ chơi nào hoặc tôi sẽ lựa chọn đồ cho con. Con phải đồng ý với
ý kiến của tôi nếu không con sẽ ở nhà. (Victoria )
Cả nhà đi mua sắm cùng nhau tạo nên nhiều kỉ niệm |
8. Một cách khá
đơn giản là bạn nhờ chồng đi mua cùng. Chồng trông con và bạn lựa chọn đồ. Gia
đình tôi đã có những buổi mua sắm thú vị, vui vẻ và lãng mạn bên nhau. (Sian)
9. Tôi cũng gặp trường hợp như bạn. Con
gái tôi khóc, đá, chạy khỏi tôi…sau đó lại quay lại ôm tôi. Tôi ôm và dỗ con
nhưng con tiếp tục khóc, đá…Tôi không cố dỗ dành nữa. Tôi bình tĩnh, nói “mẹ
rất yêu con, con có thể nín khóc bây giờ được không”. Con vẫn không thay đổi.
Tôi vẫn bình tĩnh, và nói lại thêm lần nữa. Thật hay, con tôi đã nín khóc. Tôi
nhận ra, đôi khi, trẻ bị căng thẳng khi ta cố nhấn mạnh hoặc làm điều gì đó hơi
gay gắt. (Karen)
Ngô
Diệp -PNCN số tháng 7.2015
Post a Comment